Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi. Thằng này ăn mặc phong phanh. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.
Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30. Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh. Mọi người bảo bạn hiền lành.
Tôi yêu và thương bác tôi. Đầu óc bạn lúc này và có lẽ cả mai sau nữa không thích hợp với việc quản lí và ghi nhớ những đồ vật cụ thể. Đơn giản vì hai cái đó bản chất giống nhau: Bó hẹp về cảm quan.
Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm. Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt.
Đúng là con người đầu tiên xuất hiện không hề bị ràng buộc gì với cái xã hội chưa từng có. Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó. Nhưng những tầng đất sâu mới được khai phá sẽ đem lại hưng phấn.
Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi. Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi. Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau.
- Sẩm tối rồi còn say nắng nỗi gì. Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng. có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dân
Còn điên hoặc chết ư? Nói dối. Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa. Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.
Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai. Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm. Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi.
Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu. Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn. Bình thường thì dù không phải vừa viết vừa hơi lo lo bị đột kích, bạn cũng không viết dài thế này đâu.