Phương pháp quản trị, triết lý kinh doanh, tinh thần doanh nghiệp của Watson đã được thử thách qua thời gian. Ông thù nhất là kỹ thuật cắt giảm chỗ làm. Để biết cách suy nghĩ hiệu quả, ông đưa ra thuyết chơi golf:
luôn luôn muốn tiên phong. Không thấy ông trình bày gì về luận cứ khoa học của chính sách này nhưng có thể đoán được đó một cảm nhận về nhịp sống của con người, từ khi thức dậy cho đến Mặt trời lặn, cùng sự tính toán với những giờ nghỉ. Và, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó.
Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển. Supa, bị mù mắt, nói rằng: Không có ai là khuyết tật một khi anh ta có một nghề chân chính. Người lao động tự hào kết nối với những nhân vật huyền thoại này.
Còn Time gọi đó là đưa IBM và cả thế giới vào kỷ nguyên máy tính. Atanosoff được xem như là cha đẻ của ngôn ngữ máy tính hiện đại. Watson đặt ra tầm nhìn cho CTR như một công cụ như vậy.
Một bản vẽ trắng đen mới hơn so với thời kỳ này thuở mà người ta còn thích cách xếp đặt các con chữ bay bướm cổ điển. rồi đến cuối thế kỷ XX nó giảm thêm một nửa nữa. Công việc của anh chàng thiếu niên nghèo là chất đầy lên xe ngựa nhiều thứ nhạc cụ và máy khâu, rồi dắt ngựa đi chào hàng.
Với Time, Watson chọn kinh doanh làm nghiệp mà không có dấu vết thù hằn với một cá nhân nào. Thậm chí, giai thoại về một nhân viên đã làm thiệt hại số tiền lớn nhưng Watson đã không sa thải mà còn xem đấy như là chi phí đào tạo nhân viên đó, đã được trích dẫn trong nghệ thuật dẫn dụ. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng.
Tòa báo gửi Drucker đến gặp Watson. Tất cả nhân viên được tuyển cho chiến tranh được giữ nguyên. Và với tình yêu sống chết với IBM ông đã biến nỗi ám ảnh đó thành những giá trị mới mà ông gọi là định đề con người IBM trở thành nơi của những người biết suy nghĩ để chế tạo ra những cỗ máy biết suy nghĩ, đi xa và dài lâu vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo.
Tom, rồi Gerstner có mặt trong cuốn sách này như là những thước đo về Watson. Watson đã nhìn thấy trách nhiệm của doanh nghiệp với tư cách một tổ chức ảnh hưởng lên xã hội chứ không đơn thuần là một cái máy kiếm tiền và mặc kệ xung quanh. Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson.
(Make time your ally and time will make you). Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy. Theo đó, tám phân nhánh IBM được gộp lại.
Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân. một tên gọi khác của IBM nhưng khách hàng doanh nghiệp thì không được gì. Lou Gerstner xuất hiện ba năm sau, khôi phục lại IBM bằng tinh thần kinh doanh Watson.