Tại bảntính nam nhi, tự nhiên ưa bạch lộ bản năng thích uy quyền của mình. Nhưng lắm lúc tỏ ra rất léo lắt: tôi muốn nói họ hay để ý. Họ cho cha mẹ không hiểu họ rõ ràng.
Họ phân tích tại vì muốn cho kẻ khác nghe điều mình nói là đúng hơn là có ý nghĩa thảo luận để đi đến chân lý. Đọc văn hóa sử thế giới, nhất là những ngành văn học, chánh trị, khoa học, nghệ thuật, tôn giáo, thấy bao giờ nam giới cũng dẫn đầu. Đến học đường, giữa cảnh náo nhiệt của đám đông, họ có cảm tưởng mình lạc vào rừng thẳm chim ca suối đ àn.
Có lắm tuổi xuân mơ ước những thú vui xác thịt rất tổn hại cho lòng băng tuyết. Nếu phải ăn vụng, giấu đút đồ ăn riêng họ cũng không từ. Bỗng giáo sư gặp một ông từ giữ nhà thờ, người cao tuổi, sâu sắc về đạo hạnh.
Tâm hồn họ tự nhiên cỡi mở. Gặp ai họ cũng thuyết như chứng minh hai tam giác bằng nhau. Họ đã không làm gì giúp chồng thành công rồi, lại không nuôi con mà đi mướn vú, đã không giữ con lại phú thác cho đứa ở, đã không lo ăn mặc cho chồng lại để mặc cho đầy tớ.
Từ chỗ không tin thiên hạ ai hiểu mình được bạn trai thấy con người nhiều khuyết điểm quá, xã hội đầy mâu thuẫn: họ thấy toàn bề trái cuộc đời. Lẹ len mi thì chắc bất mãn Paul Guth và TT đến phát cáo. Gia đình họ có chuyện lôi thôi, họ tự xen vô giàn xếp.
Những người bị họ thường ghét là cảnh sát. tính nổi bực nhất là giả dối, muốn hại người mà ra bộ thương hại người. Có những chân lý phải nói và có những chân lý không nên nói.
Lồng ngực nở nang nhanh chóng từ 12 tuổi đến 18 tuổi và biến đổi chút ít đến 25 tuổi. Bạn trai thiếu niên, thanh niên khó chú ý học hành lắm. Nhiều người lớn thấy họ làm thinh tưởng đâu họ không biết.
Trong khi bạn gái quyết định dựa vào trực giác thì bạn trai quyết định dựa vào lý trí và sức mạnh của ý chí. Nhưng tôi thấy có vài phương pháp giúp ta qua các thử thách ấy mà tâm hồn được lợi. Hòn máu ấy của cha con và mẹ chung cấu thành nhưng cha con mắc lo gánh gồng các việc lớn của gia đình, mẹ chịu trách nhiệm rút sinh lực của mẹ để nuôi con lớn lên.
Tôi không nói đầy đủ chi tiết đâu. Bản năng ái tình sai lạc cầm cương hoạt động tính như vậy thì còn gì là cuộc đời. Vì yêu mến mà Thượng đế sáng tạo vạn vật trong đó có con người.
Lý tưởng trong lãnh vực nầy của họ là vai u thịt bắp. Lương tâm là trí năng đặc biệt tạo hóa phú thác cho con người để con người tự nhiên phân biệt thiện ác, phải quấy, nên hư. Tại sao sau lúc họ đóng vai trò thế Thượng đế gieo một mầm sống rồi họ không can thiệp gì hết vào sự lớn lên về thể xác của đứa con mà về sau họ tha thiết yêu con? Trả lời câu hỏi nầy phải chạy đến tình yêu và nhất là lương tâm.