Khi một người tự tin với lời nói của mình, người đó quan tâm nhiều hơn đến việc bạn hiểu người đó không và ít để ý đến chuyện trông người đó ra sao trong mắt bạn. Và mong muốn không nhìn nhận của chúng ta sàng lọc đi những thông tin quan trọng thường cho chúng ta manh mối tìm ra sự thật. Cách duy nhất để giảm cơn đau là nói ra sự thật.
Và người đó hiểu điều này. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục giai đoạn kế tiếp. Nếu tôi không thể trông cậy vào anh thì tôi không biết mình sẽ phải làm gì.
Người đó có tỏ ra vui mừng hơn không? Người đó dường như thấy thoải mái hơn không? Thậm chí người đó còn mỉm cười hoặc cười to. “Sao cơ? Các anh bán cho tôi một chiếc máy thiếu chi tiết à? Tôi đã lẵng phí hai tiếng cố gắng làm cho thứ này hoạt động đấy. Em biết điều đó từ đáy lòng mình đúng không?”
Cá nhân tôi nghĩ nó thể hiện sự can đảm. “Tôi lấy làm tiếc nếu câu nói dở dang của tôi xen vào phần mở đầu của anh. Khi đó, người đạo diễn thắc mắc không biết Sam có vấn đề gì về nghiện rượu hay ma túy hay không.
Tại sao dì cho rằng việc đó cần thiết?” Hội chứng phản công hay trốn tránh: Gương mặt của người đó có thể phấn khởi hoặc vô cùng sợ hãi và trở nên trắng bệch. Tôi rất vui và tôi biết anh cũng sẽ vui, vì có thể bỏ qua mọi chuyện.
Do đó, mọi thứ càng thoải mái, động lực của người đó càng ít. Nó vận hành như sau: hãy đặt một loạt câu hỏi mà người đó có thể trả lời trung thực và dễ dàng. Những rào cản bên trong: Lời nói dối tồi tệ nhất là lời nói dối chính mình
Và tiếc rằng anh biết rõ mọi chuyện sẽ như thế nào. Lúc này dường như chúng có ý nghĩa gì đó. Mặc dù vậy, với manh mối này, kẻ nói dối không có thời gian suy nghĩ, vì thế, người đó phản ánh ngược trở lại phát ngôn của người kết tội với vẻ sợ hãi.
Nếu người đó lấy tay che miệng trong khi nói, chứng tỏ rằng họ thật sự không tin những điều đó là sự thật; nó giống như một bức bình phong, một cố gắng vô thức nhằm che giấu ngôn từ của mình. Trong quá trình trò chuyện, hãy quan sát và lắng nghe thật cẩn thận khi chủ đề được thay đổi. Nếu bạn muốn biết liệu nó có thật sự đắt tiền không, bạn sẽ hỏi thẳng cô ấy ư? Thường thì không, bởi vì cô ấy có thể hơi “thủ thế.
Một số ví dụ khái quát về những trạng thái này là như sau: Khi chúng ta hợp ý với người khác thì việc giao tiếp của chúng ta rất suôn sẻ. Hoàn toàn giữ bản quyền.
Tôi rất vui và tôi biết anh cũng sẽ vui, vì có thể bỏ qua mọi chuyện. Câu hỏi mẫu: “Thưa bà Smith, tôi hiểu vị trí của bà cũng như kính trọng những suy nghĩ của bà. Khi trách nhiệm được chia cho nhiều người thì động lực để hành động không còn nữa.