Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn.
Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. - Lúc đầu tôi phải vừa may vừa bán.
Ngay khi thấy Nott, con chim lập tức bay đi. Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu. Cả hai đều im lặng, suy nghĩ của họ còn đang mãi đắm chìm vào câu chuyện thẩn thoại kỳ lạ nọ.
Vì giờ đây, chàng đã biết cách tạo ra sự may mắn, vì thế chàng không giữ lấy nó làm bí mật cho riêng mình. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế.
Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được.
hay thực hiện nó ngay khi có thể. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa. Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ.
Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Thưa Nữ hoàng của các loài cây, xin Người cho phép con được tỉa bớt một số nhánh cây trong rừng này có được không ạ?
Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra. Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào. Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi.
- Tất nhiên ta biết mi là ai. Sid cũng nhận ra rằng những điều quan trọng thường ẩn chứa trong những việc tầm thường nhất. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây.
Không có một dòng suối hay mạch nước nào bắt nguồn từ đây cả. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý.