Vì vậy, tất cả tụ tập lại và đến tìm vị tu sĩ để xin lỗi ông. “Sự thỏa mãn nằm trong nỗ lự, chứ không phải trong mục đích đạt được. Những người khác dừng lại và thoái lui.
“Ông là một nỗi ô nhục”. Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Trí tuệ lại giống như một chai rượi, càng để lâu nó càng trở nên đậm đà hơn.
Bạn sẽ không bao giờ thấy sợ thất bại nữa. Bạn có thể tận dụng sự thất bại . Lúc ban đầu họ đã có những cái gì để đổi lấy những của cải vật chất? Hãy suy ngẫm về điều này.
Sự phát triển và thành công của tổ chức này là bằng chứng về những cơ hội trong thương mại và công nghiệp ở Malaysia hiện nay dành cho những ai đã được chuẩn bị để tận dụng môi trường kinh tế, xã hội và chính trị mà Chính phủ và các dự án kinh doanh đã tạo ra. "Trong phần lớn các tình huống ,trận chiến của cuộc sống diễn ra rất ác liệt,và việc chiến thắng nó mà không phải đấu tranh cũng giống như việc chiến thắng mà không có vinh quang . Vào năm 1954, một hiệp định về hòa bình được kí kết ở Việt Nam.
Tự mình ta chẳng làm được bao nhiêu. Đừng bao giờ chấp nhận câu trả lời “Không”! Và nếu bạn đã từng bị dồn vào chân tường hoặc cẳm thấy mình gục ngã và bị đẩy ra ngoài cuộc, hãy luôn ghi nhớ bạn chỉ đang ở trên một chỗ cong trên đường và đó không phải là chỗ kết thúc. Lúc đầu, bà tìm kiếm một loại hình kinh doanh để khởi nghiệp.
Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa. Đây là một quá trình tái sinh liên tục. Mỗi ngày sau khi tan học, tôi chẳng còn muốn về nhà, mà lại la cà đó đây với lũ bạn, đùa giỡn và đánh bạc….
Ta còn bị trừng phạt vì bất cứ lỗi lầm nào-những lỗi lầm đã giúp ta đạt đến giai đoạn văng minh như ngày nay. Nếu bạn giành được một thỏi vàng, bạn là người thành công. Vả lại, đọc quyển sách, tôi có mất mát gì đâu.
“Một chương trình hành động luôn có nhiều rủi ro và chi phí nhưng chúng còn kém xa các rủi ro và chi phí của sự khước từ hành động quá dễ chịu. Chúng ta đánh giá người khác qua những thành tựu họ đạt được. Nhưng vào tháng 10, quân Pháp đã trở lại miền nam Việt Nam, đàn áp Việt Minh và các lực lượng chống thực dân khác.
Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến. Lần này thì tôi không thể thoát nữa rồi. Riêng tôi từng bị ốm liệt giường vì bệnh “vàng da”.
Vì vậy, tôi đã lần lượt xin hết việc này đến việc khác. Theo tôi,nếu bạn có ý định sông một mình ,điều đó cũng là việc hoàn toàn đúng. Đoạn thơ tôi trích dưới đây sẽ làm sáng tỏ điều này: