Sau nhờ được ông bà Loftin dắt tôi về nuôi tại trại ruộng, cách tỉnh độ 13 cây số. Ông thường bị những ý nghĩ này dày vò ông. Bạn ngó chung quanh sẽ thấy biết bao nhiêu công việc chưa có đủ người làm.
Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Sự thiệt thì suy nhược ít khi do một nguyên nhân hoàn toàn thể chất". Evans lại lên như diều.
Tôi bắt đầu nghĩ tới tự tử. Tôi hỏi ông đã nói gì khi bị xử tệ như vậy, ông đáp: "Tôi chỉ cười thôi". "Kẻ nào tìm sự sống trong đời mình thì sẽ mất nó; kẻ nào bỏ đời sống của mình mà theo Ta thì sẽ kiếm thấy sự sống đời đời".
Mahlstedt nói vậy khi ông bị vùi xuống huyệt. Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô. Tôi đòi thịt bò chiên đàng hoàng, ông ạ.
Sự ấy đúng trong vài trường hợp, nhưng lại rất thiếu thốn. Trong chương "Làm sao thắng nỗi sợ sệt và ưu tư", ông kể chuyện một bệnh nhân muốn tự tử. Chính sự không có lấy một mục đích nhất định, sự chạy loanh quanh hoài, như điên khùng nó sinh ra bệnh thần kinh suy nhược và biến đổi đời sống của ta thành một cảnh địa ngục.
Ông nói rằng: "Lần đầu tiên tôi biết nhìn thế giới bằng con mắt của người thông minh, hay hơn nữa, của một triết gia và cũng lần đầu tôi thấy chân giá trị của mọi vật. Tôi lo cả về những ý nghĩ của người khác về tôi nữa. Có một đôi khi họ đáp: "Tôi chỉ muốn nằm suốt ngày".
"Sáng hôm sau tôi thu xếp về nhà. Chúng ta, ai cũng cần tri kỷ". Bốn tập quán giúp bạn khỏi mệt và khỏi ưu phiền khi làm việc
Ông nói: "Đêm tới, trước khi tắt đèn, ông tập thói quen vạch rõ công việc hôm sau. Vậy thiếu sự huấn luyện đó tất không sao bước lên bậc thang chót vót của xã hội được. Ông nói thế, rồi nhếch mép cười, một cái cười hớn hở, đầy nhân hậu.
Ông tuyên bố rằng nếu ta biết được có làm cách nào để biến đổi ánh sáng mặt trời, nước và than thành chất đường thì ta thay đổi được văn minh của nhân loại. Khi nghĩ có người tin rằng Đức Thượng đế chí nhân tạo loài người theo hình dung của Ngài, tôi mỉm cười chua chát. Khi làm việc, tôi đặt một chiếc mũ màu nâu trên bàn để luôn luôn nhớ rằng thân thể phải mềm như vậy.
Còn nếu ta cứ tự vùi ta vào những lời than thân trách phận thì mọi người ắt sẽ tránh ta. Tại sao vậy? Bởi vì ngủ một giờ trước khi ăn cơm tối và sáu giờ trong một đêm - tổng cộng là bảy giờ - làm cho bạn khoẻ khoắn hơn là ngủ tám giờ mỗi đêm. Ông nói: "Rồi một hôm đi cắm trại cùng mấy anh em, tôi nghe tiếng củi nổi lạch tạch, tiếng lửa phun phì phì, mà cảm thấy những tiếng đó không khác chi tiếng máy sưởi ở nhà tôi hết.