Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt. Nếu bạn quen thân với gia quyến thì hãy gợi lại những điều vui vẻ: Anh có nhớ Fritz kể chuyện hài làm bạn bè thích như thế nào không? Những chuyện cậu ấy kể là những chuyện khôi hài nhất mà tôi từng được nghe.
Nếu vấn đề không phải ở bạn mà ở ông ấy, tôi nghĩ tốt nhất bạn nên đi tìm một công việc mới. Ở buổi tiệc bạn không nên cho phép mình trầm mặc hay quá ư nghiêm nghị. Tôi sẽ ra sao? Ra ga kiếm một vé tàu quay trở lại Brooklyn chớ còn phải hỏi!
Nghị sĩ Kegauver có vẻ như thất vọng hoàn toàn về câu trả lời của Stengel, ông ngó tới ngó lui tìm một người nào khác để được nghe một câu trả lời ưng ý hơn. Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ. Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả.
Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện. Nhưng giờ đây tất cả đều lộn xộn. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn.
Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau. Và dù bạn có là ai, cũng nên học phong cách nói ngắn gọn mà sắc sảo của họ. Chỉ còn một việc nữa…
Bất cứ dân tộc nào cũng muốn được gọi tên đúng nguồn cội của họ một cách trân trọng. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators). - Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra?
Carl Sandburg, một nhà văn xuất sắc từng đoạt giải Pulitzer Prize cho quá trình nghiên cứu về trào Lincoln, đã bộc bạch sự khâm phục và ngưỡng mộ của mình đối với Kennedy: Đây chính là phong cách của cựu tổng thống Lincoln!. Đừng bao giờ ngắt lời người khác chỉ vì nóng lòng muốn kể một câu chuyện vui nào đó của bạn. Đôi khi có những việc ngoài ý muốn, chẳng hạn một người nào đó vừa trải qua một ngày làm việc thất bại, hay có chuyện riêng tư chán nản…Lúc ấy nên tế nhị và đừng đề cập đến chuyện không vui của cá nhân họ, hãy nói về những đề tài thoải mái và hào hứng hơn.
Hỏi về các vấn đề mà họ hoàn toàn có thể trả lời được. Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn.
Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói. Nếu không bình tĩnh, tự chủ được thì nó sẽ khiến ta làm những việc ngớ ngẩn và tai hại vô cùng. Anh dẫn chương trình.
Kennedy chỉ nói duy nhất một câu. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó.