Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả. Rồi vặn volume xuống, lấy hơi chuẩn bị nói… Nhưng cha mẹ ơi, cái miệng của tôi bỗng khô khốc như một miếng bông gòn! Và không một từ nào thoát ra cả. Chắc do ông không có năng khiếu.
Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. TRÒ CHUYỆN TRÊN TRUYỀN HÌNH VÀ TRÊN LÀN SÓNG PHÁT THANH Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến.
Nào bây giờ thì hãy trở lại Những phương pháp vàng của chúng ta. Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội. Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn.
Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu! Hãy xem như đây là dịp để chia sẻ suy nghĩ cảm xúc của mình với mọi người. Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu.
Tôi đã kể chuyện và hỏi câu hỏi trên với rất nhiều người, từ những nguyên thủ quốc gia đến những anh lính mới nhập ngũ. Những câu hỏi như vậy có hai mục đích: giúp cho các bạn làm quen với nhau, hiểu biết về nhau rõ hơn so với những lời giới thiệu sơ lược ban đầu; và đây cũng là dịp để đo thử kiến thức của đối phương, bạn sẽ bắt đầu biết họ thuộc trình độ nào, có quan tâm thời sự hay không… Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi.
Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn. Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật.
Nhưng này, ý tôi không phải là lúc nào bạn cũng lôi mọi bí mật riêng tư, hay mọi chuyện lớn bé của mình ra kể cho người ta nghe đâu nhé. Vậy thì, bạn sẽ đưa số tiền đó cho ai?! Tôi đã từng thấy ông vui vẻ và sôi nổi như thế nào khi nói về cái thời còn đi học ở Saint Albans (Washington), lúc cha ông còn là thượng nghị sĩ của Tennessee.
Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Ngay lúc đó thì chàng trai MC thứ nhất đuổi kịp tôi và đập cửa xe rầm rầm. Chúng tôi chuyển sang đề tài về nỗi sợ hãi.
Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa. Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ. Ai nấy đều gật gà gật gù.
Thay vì nói bằng những từ ngữ hoa mỹ bay bổng, ông thích diễn đạt bằng ngôn ngữ rõ ràng và dễ hiểu. Chớ nên nhảy ngang xương vào cuộc đối thoại của người khác chỉ vì muốn gây sự chú ý. Nếu không bạn sẽ bị lạc lõng đấy.