Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau. Biết rõ bạn là cái gì để làm gì. Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.
Nhưng mà còn như thế, ngoài bóng đá. Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại. Tiếc là tôi không phải quí khách.
Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó. Cái đó tạo nên sự chia ly, sự cô đơn và lòng hận thù. Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ.
Cái nồi inox đen sì. Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.
Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng. Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên. Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng.
Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. Lưu ý: Hắn không chắc là tôi.
Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Viết từ nãy đến giờ, bạn muốn đi rửa mặt quá nhưng cứ sợ quên, bạn cố viết nốt.
Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Chúng tôi vào thang máy và đi lên. Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè.
Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ.
Nó muốn khám phá tôi. Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau. Cháu thấy bác tội lắm.