Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
Cậu đã làm hết sức mình. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. - Không đơn giản đâu.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. - Khởi đầu thì khá tốt.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này.
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi.
Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả.