Nếu những người như Lincoln, Kennedy, Churchill có phong cách nói hiệu quả là ngắn gọn sắc sảo thì chúng ta cũng nên khôn ngoan làm giống họ. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất.
Chẳng phải đi phỏng vấn, bạn cũng muốn biết về công ty ấy cũng như họ muốn biết về bạn đó sao? Vậy thì bạn ngần ngại gì không hỏi? Đặc biệt, những câu hỏi thông minh luôn được đánh giá rất cao. - Cậu có biết sau bữa tiệc thì Jeanerre luôn hát vài bài không? Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm.
Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi. Nên khôn khéo linh động chọn đề tài thích hợp nhất. Chẳng hạn đây ai cấm bạn tự trò chuyện với chính mình! (Có điều cách này chỉ nên tiến hành ở trong nhà hay ngoài vườn mà thôi.
Tôi hỏi làm thế nào mà ông giữ được vẻ tươi tắn như thế, Lasorda bình thản nói rằng: Ngày tuyệt vời nhất trong đời tôi là ngày đội Dodgers chiến thắng, và cái ngày tuyệt vời thứ hai trong đời tôi là khi đội bóng nhận được những kinh nghiệm quý báu từ một trận đại bại! Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống. Xin thưa, tôi chẳng có tà thuật gì cả ngoài những bí quyết nho nhỏ.
Trước hết là sự bình tĩnh. Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác. Thay vì nói bằng những từ ngữ hoa mỹ bay bổng, ông thích diễn đạt bằng ngôn ngữ rõ ràng và dễ hiểu.
Cộng sự của Edward là Louis Nizer còn đưa ra một quan điểm rằng ông quan sát những cử chỉ tay chân, điệu bộ của bị cáo rồi liên hệ với bản chất vụ việc để có thể tìm ra những điểm chung nào đó mang giá trị tham khảo bổ sung vào hồ sơ. Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài.
Sau đó Boom-Boom chỉ thị cho tôi những việc cụ thể: OK, chàng trai trẻ. Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu! Ông ta là người nói đầu tiên ở bữa tiệc.
Và tận sâu trong tâm khảm, tôi luôn tự hào về xuất xứ ấy. Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr. Giờ đây ta cũng phải biết rằng nó đã kết thúc.
Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn. Joe đi cùng với Bill. Có nghĩa là chúng ta phần đông được sinh ra trong những gia đình trung lưu bình thường, thậm chí còn rất nghèo.
Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi. Về yếu tố thứ tư có một óc khôi hài thì Nixon không có. Một chương trình thành công tức phải vừa bổ ích vừa hấp dẫn.