Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. Người chủ đó không hài lòng về chị ta lắm. Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ.
Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống. Cho nên tôi đau lòng thấy mỗi năm những cây đó bị những đám cháy tàn phá, không phải do tàn thuốc mà do sự vô ý của tụi con nít chơi nghịch trong rừng, bắt chước dân lạc hậu, xếp đá làm ông táo để nấu nướng. Gia đình ít người mà cất ngôi nhà cực rộng lớn, mua chiếc xe hơi kiểu mới nhất, sắm bộ đồ cho hợp thời trang, khoe sự học hành tấn tới của con mình; cũng đều do thị dục đó hết.
Garfield ứng cử Tổng thống, cậu viết thư hỏi có phải hồi thiếu thời đại tướng đã làm nghề kéo ghe trên kinh để độ nhật không? Và Garfield trả lời cậu. Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được. Cũng có một người kỵ hiến binh đi coi rừng nhưng y không làm tròn phận sự, cho nên những đám cháy vẫn tiếp tục.
trở nên triệu phú đều nhờ thị dục đó cả. Như vậy tất nhiên là không thành công. Chúng ta thích sống trong những tin tưởng mà chúng ta đã quen nhận là đúng rồi.
Tôi bênh vực quan điểm của chú ấy thì tất chú ấy bênh vực quan điểm của tôi. - Đã hành động khéo chỗ nào? Có thể khéo hơn được không? Ra làm sao? Nã Phá Luân thì tin như vậy.
Tự thấy mình quan trọng trong khu vực của bạn, bạn thấy thích. "Đối với một quân vô lại, muốn cho được việc, chỉ có mỗi một cách là tỏ vẻ tin cậy nó, đãi nó như một công dân lương thiện và đáng trọng, cứ nhận ngay rằng nó trung thực, đứng đắn. Như vậy có lầm lỡ một chút cũng không sao.
Lời thì như vậy, nhưng giọng còn tệ hơn nữa. Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời. Đừng uổng công làm mất thì giờ tôi! Đi chơi!".
Nhưng trăm người đàn ông thì không có đến một người chịu gắng sức thành công trong hôn nhân. Khi ly dị Hoàng hậu Joséphine, vì cớ bà này không thể cho ông người kế tự, ông than thở cùng bà trước khi chia tay: "Sự phú quí vinh hoa của tôi, trần gian chưa từng thấy. Nhưng dù sao cũng phải chê.
Thư đề ngày 13 tháng 10 năm 1904. Khi Tổng thống Wilson mời ông Mc. Một vị mục sư nổi danh ở Huê Kỳ, ông Lyman Abbott, khi nhận chức, phải đăng đàn thuyết pháp tỏ ý ai điếu và ca tụng công đức vị mục sư tiền nhiệm mà hồi sanh tiền vốn có tài hùng biện.
Mà cặp vợ chồng đó có đủ những điều kiện của hạnh phúc. Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời. Mà nhà tôi nhất định làm bánh cho thiệt ngon kia.