Đã đến lúc bắt đầu chia sẻ những món quà mà cuộc đời này ban tặng cho bạn thay vì cứ khư khư ôm lấy chúng hay vờ như chúng không hề tồn tại. Thế nên ở đây nảy ra một câu hỏi khá thú vị: Suy nghĩ của bạn xuất phát từ đâu? Tại sao bạn lại suy nghĩ khác người ngồi ngay bên cạnh bạn? Đó có thể là 10 đô-la, 5 đô-la, 1 đô-la, một xu, hay mấy đồng tiền tiêu vặt của bạn.
000 đô-la, gấp sáu lần mức lương hàng năm trước đây của tôi! Tôi đã có thể từ bỏ công việc mà tôi theo đuổi suốt Tình cờ hôm ấy mẹ cô đến ăn tối, và họ hỏi bà tại sao bà lại cắt đi hai đầu của miếng thịt trước khi cho vào chảo rán. Mới đây, tôi giao dịch với một nhà tư vấn về quan hệ công chúng.
Quá trình Tiến triển. Cái công thức thu nhập lên-và-xuống lặp đi lặp lại gần mười năm trước khi tôi nhận ra có thể đó không phải do loại hình công việc tôi đã chọn, không phải do đối tác tôi đã làm chung, không phải do tình trạng của nền kinh tế hay do tôi đã quyết định rút ra sớm quá khi mọi việc đang tiến triển tốt. Để tôi giới thiệu với bạn Định luật về Thu nhập.
Tại sao? Bởi vì trong mấy ngày đầu bạn có thể vẫn còn một số oán thán như cặn phân bám cứng vào trong bạn từ trước. Vâng, tất nhiên, tôi cũng nghe được những chuyện tương tự, nhưng thật ra việc đó hiếm hoi đến mức báo chí cứ bàn luận mãi về chúng như một vấn đề thời sự nóng hổi, khiến bạn có cảm giác rằng tất cả người giàu có đều làm giàu bằng những cách không trung thực. Người giàu chọn cổ phần và phương án chia lợi nhuận, thay vì đồng ý với khoản lương cao hơn.
Đây là sự khác biệt cơ bản giữa người giàu, giới trung lưu và người nghèo: Kết thúc khóa học này, bạn sẽ lại được đốt lên niềm đam mê sống của mình. Câu trả lời của bà ngoại là gì? “Bởi vì cái chảo của bà quá nhỏ”!
Những người theo trường phái chi tiêu có ba câu cửa miệng là: “Đó chỉ là tiền thôi” - vì thế họ không có nhiều tiền; “Cái gì đi, rồi sẽ đến” - ít nhất là họ hy vọng thế; và “Xin lỗi, lúc này tôi không thể. Người giàu luôn dành thời gian và công sức để tìm hiểu về hoạt động đầu tư và Người nghèo cho rằng tất cả phụ thuộc vào thu nhập, nghĩa là bạn phải kiếm được rất nhiều tiền mới có thể trở nên giàu có.
Việc mở rộng vùng thoải mái sẽ giúp bạn gia tăng thu nhập và mở rộng vùng giàu có, hay Vùng Thịnh vượng của bạn. Đây là sự khác biệt cơ bản giữa người giàu, giới trung lưu và người nghèo: Ở đây chúng ta bắt gặp quy tắc “Trước tiên là bên trong, sau đó mới đến bên ngoài”.
Thông thường, dựa trên những niềm tin của bà, nếu anh Cách nghĩ đó biến họ thành nạn nhân, và làm sao bạn có thể là một nạn nhân đúng nghĩa nếu bạn được tưởng thưởng hậu hĩnh? Những người giàu hoàn toàn có thể là những người trung thực nhất mà bạn từng gặp trong xã hội.
Họ sống thoải mái và giản dị, vậy mà họ đã trả hết số tiền trả góp mua nhà, chưa kể họ còn mua được một nửa tòa nhà có cửa hiệu của họ trong đó. Nếu bạn đang tìm kiếm một lời khuyên lạc quan suông, thì tôi không phải người bạn cần. Lúc tôi túng quẫn và hết sức chật vật về tài chính, tôi sẽ ngồi xuống bàn luận với mục đích bày tỏ quan điểm của tôi và khẳng định rằng tôi không trả thêm cho gã đó dù chỉ một xu ngoài số tiền hai bên đã thỏa thuận.
Bao giờ cũng là ai đó khác hay cái gì đó khác có lỗi. Hãy thôi ngay đi… và đừng đứng gần tôi!”. Vậy thì từ thời điểm này đây, khi phải đối diện với khả năng lựa chọn “một trong hai”, bạn nên tự hỏi: “Tôi có thể làm gì để đạt được cả hai?”.