Suy nghĩ trở thành căn bệnh. Cái tự ngã hư ngụy hay cái tôi giả tạo do tâm trí bày đặt ra này cảm thấy dễ tổn thương, bất an, và luôn luôn tìm kiếm những thứ mới lạ khác để đồng hóa vào, để có cảm giác rằng nó vẫn luôn luôn hiện hữu. nhưng thật khó mà dung nạp nổi một sự thật như vậy.
Bạn sẽ biết rõ nó muộn nhất khi bạn thấy cái chết gần kề. Nó sẽ nuôi dưỡng bất kỳ cảm xúc nào cộng hưởng với năng lượng của nó, bất cứ thứ gì tạo nên đau khổ dưới mọi hình thức như: giận dữ, hủy hoại, căm ghét, sầu não, bi lụy, bạo hành, và cả bệnh tật nữa. hãy tập trung mọi chú ý của bạn vào cảm nhận, chứ không vào con người, sự kiện, hay hoàn cảnh dường như đã gây ra nỗi đau khổ ấy.
Từ bỏ phán xét không có nghĩa là bạn không nhận ra được sai lầm và vô minh khi gặp phải chúng; mà có nghĩa là bạn “nhận biết” chứ không “phản ứng” và không đóng vai trò người phán xét. Tôi phát biểu từ trạng thái hiện trú,và khi tôi nói, mỗi từ ngữ tôi dùng dĩ nhiên đều có một lịch sử, và xuất xứ từ quá khứ, như mọi ngôn ngữ đều là phương tiện truyền đạt mang tần số hiện trú có năng lượng cao, hoàn toàn khác biệt so với ý nghĩa thông thường của chúng. Tiêu điểm quan tâm chủ yếu của người đã tỏ ngộ luôn luôn là cái Bây giờ, nhưng họ vẫn còn để ý phần nào đến thời gian.
Đừng hình thành một nhân dạng cho bản thân bạn từ cái quầng ấy. Có những chu kỳ lớn và các chu kỳ nhỏ bên trong các chu kỳ lớn. Đối với những người còn bám chặt vào khuôn mẫu tâm trí cũ kỹ, thì đau khổ, bạo lực, rối rắm, và điên loạn sẽ ngày càng gia tăng.
Ngược lại, Bản thể hiện tiền (Being) là một cụm từ xác định. Nhưng bạn luôn luôn có cơ hội thứ hai để vâng phục. Tập sách này hẳn sẽ không ra đời được nếu không có sự góp sức của những con người ấy.
xin bạn đừng đơn thuần chấp nhận hay bác bỏ lời tôi nói. Nhưng tìm kiếm thứ gì đó không qua chúng mà chúng lại không thể đem lại – tức là tìm kiếm một thực thể, một cảm thức về sự vĩnh cửu và mãn túc chẳng hạn – là việc làm vô vọng và đau khổ. Bạn có thể tình cờ gặp phải những người “điên” trên đường phố không ngớt nói huyên thuyên hoặc lẩm bẩm với bản thân họ.
Con người mù quáng phản kháng khoảnh khắc hiện tại theo nhiều phương chước khác nhau. Cái Bây giờ là bí quyết. Và mọi tiêu cực đều là phản kháng.
Chúa Jesus nói: “Hãy giống như người tôi tớ chờ đợi chủ nhà trở về”. Nếu xem nó là một thực thể vô hình đúng nghĩa, thì bạn đã tiến đến khá gần sự thật. Nó được diễn tả như là giáo lý “hành động hiến dâng”.
Làm như vậy, bạn rọi tia sáng vào vùng bóng tối này. Ông muốn ám chỉ điều gì khi nói đến các mức độ ý thức mê muội khác biệt nhau? Do bản chất vô phân biệt của nó, thật khó lòng tìm ra được một cái tên để miêu tả chính xác các xúc cảm này.
Ngay đến một cơn bực dọc nhẹ nhàng nhất cũng quan trọng, cần được nhận diện và xem xét kỹ; nếu không, nó sẽ tích lũy thành các phản ứng bạn không thể thấy được. Chỉ duy nhất hiện tại mới có thể giải thoát bạn khỏi thời gian. Nói chung phương thức vận hành của chúng đều mặc nhiên căn cứ vào giả định cả quyết rằng lợi ích hay hạnh phúc tối thượng nằm ở tương lai, và do đó cứu cánh sẽ biện minh cho phương tiện.