trong suốt quyển sách này chúng ta đã gặp Lee, giám độc tiếp thị may mắn. Với tôi, nếu không vui thú với công việc mình đang làm, thì bạn nên chủ động thay đổi nó đi. thứ năm, bạn thấy nụ cười của anh ấy củng cố niềm tin của bạn về một người thân thiện thật sự.
Vô thức dẫn đường chỉ lối cho rất nhiều lựa chọn hàng ngày của chúng ta – từ chọn áo lạnh đến màu sơn phòng, đến những hàng hóa chúng ta chọn mua ở siêu thị. Một số nhà văn suy biện rằng có lẽ người may mắn và người không may sử dụng một khả năng siêu linh nào đó để tạo nên vận may và vận rủi cho cuộc đời mình. Mục đầu tiên bao gồm những mục tiêu ngắn hạn – những điều bạn muốn có trong tháng tới.
ở buổi tiệc, bạn có thể nhận xét người kia mặc áo đẹp quá, bạn thích thật sự và hỏi xem cô ấy mua ở đau. Anh mở đầu bằng cách cho biết mình đã cố trau dồi khả năng nhìn vào mặt tích cực của vận xấu. Anh ta luôn bịa ra những câu chuyện thật hấp dẫn và tôi biết chúng không đúng sự thật.
Năm tháng trôi đi, nỗi lo lắng về vận rủi trong đời có lẽ sẽ đánh thức tôi dậy, có thể sẽ là buồn nôn, chóng mặt và thiếu ngủ. Tôi yêu cầu một số nhà tâm lý học xem băng vidéo các cuộc phỏng vấn mà tôi tiến hành với những người may mắn và người không may mắn. Tôi đã thôi không mê tín và thôi không chạm vào gỗ nữa.
Đó là một trò chơi khả thi. người hàng xóm nhận ra rằng cái vận xui rõ ràng của người nông dân đã cứu mạng anh, và rằng người nông dân đã đúng khi vặn vẹo xem việc đó có là xui xẻo hay không. Thực ra thì, tôi tin rằng thành công chiếm tới 95% may mắn, còn lại chỉ là
Cô đã làm nhiều việc khác nhau và không bao giờ đi nghỉ tại một địa điểm hai lần. Với họ, chỉ đơn giản là mình may mắn. Tương tự như vậy, nghiên cứ may mắn của tôi minh họa tiềm năng của sự biến đổi.
ở chương trước chúng ta đã gặp Jolie, một nhà thơ đang sống ở New York. Tôi thỉnh thoảng tán gẫu với người lạ khi đứng xếp hàng trong siêu thị hoặc ngân hàng. Đừng nghĩ quá lâu – chỉ nhìn họ thật nhanh, ra quyết định và rồi quay trở lại trang này.
mãi sau này anh bỗng nhận thấy là mình muốn làm thám tử tư. Khái niệm này thật đơn giản. Chẳng hạn, “bạn thích Tolken không?” là câu hỏi đóng, trong khi “bạn nghĩ gì về Tolken” là câu hỏi mở
Thường thì sự xê xích rất nhỏ thôi, tuy nhiên, đều mang tính quyết định. Nhiều nhà nghiên cứu khác cũng đã kiểm tra những iềm tìn xưa cũ này và nhận thấy chúng không đủ độ tin tương. tôi biết mình có thể được đánh giá tốt ở một công ty nào đó.
Lúc bấy giờ, toàn bộ đạo cụ biểu diễn được gói gọn trong chiếc vali tôi luôn giữ bên mình. hãy dành ít phút để hòan tất nó, rồi so sánh điểm của bạn với điểm của người may mắn, người không may và người trung hòa. thật bất hạnh, chồng cô mất vài tuần sau đó, và không lâu sau đám tang, cô cũng bị xe tông lần đầu.