Tôi vẫn còn ân hận vì đã để lỡ một cơ hội lớn hỏi người thợ mạ điện, nhà não tướng học, và điều phối viên công trình. Một giọng nói rất vui vẻ cất lên, Xin chào, mình là Peter đây. Bản năng tự nhiên (và bản năng của tôi, cho đến khi tôi đấu tranh với nó) là có càng ít khả năng giao tiếp với một người không mời mà đến càng tốt và cầu mong có một phép màu.
Tôi muốn vẽ hai đường thẳng song song ở đây. Trời toàn mưa vào những ngày cuối tuần. Tôi có thể đọc được trên khuôn mặt những đồng nghiệp của cô ấy đang nghĩ, Ôi, cô ấy xin lỗi gì thế nhỉ? Cuộc họp đang tiếp diễn, thế mà Sandra đã tham gia vào cuộc họp một cách đầy tự tin cứ như thể cô ấy là người đến đầu tiên.
Khi tiệc tùng, mời ai đó ngồi thì phải nhớ tuổi, khả năng, tình trạng (chúng ta sẽ thảo luận sau), và giới tính của khách. Thấu hiểu điều này, Leil Lowndes đã khéo léo dẫn dắt ta tiếp cận với cách thức nâng cao lòng tự trọng của mọi người chỉ bằng một phương pháp duy nhất: sử dụng phán đoán cảm xúc (Emotional Prediction E. Một lần, anh ấy và tôi là những người cuối cùng rời phòng họp của giám đốc sau cuộc đàm phán.
Với một lời nói đùa thiếu suy nghĩ, tôi quay lại và nói với anh ta, Này, anh không định nói với tôi là chúc một ngày tốt lành đấy chứ? Bạn muốn thết đãi một số Nhân vật quan trọng hoặc có thể là một người đặc biệt mà bạn đang theo đuổi, và bạn muốn tạo được ấn tượng tốt nhất. Sau vài tháng luyện tập, thì việc nhìn thẳng vào mắt mọi người sẽ không còn khó khăn nữa.
Và bạn lại muốn anh ấy miễn phí ư? Cô chỉ cười và nói, Leil ạ, tôi đã lớn lên ở đây. Trong trường hợp anh nhìn thấy ai mà anh thích, đôi khi anh sẽ vẫy tay với người anh biết rõ đó.
Cháu còn phải làm xong mấy thứ trong bếp nữa ạ. Dòng cuối cùng trong bất kỳ tình huống hãy biết giới tính của người bạn đang nói chuyện. Sau đó bạn từ từ mở mắt ra.
Khi mời một người tài giỏi trong công việc hoặc có một cuộc hẹn hò nào đó, hãy mở rộng cửa sổ cơ hội. Nếu cô ấy giữ bộ mặt thản nhiên, đừng mời cô ấy tham gia cuộc chơi, hoặc cứ mời, và rồi anh có thể băn khoăn tại sao cô ấy lại lui vào chỗ ghế ngồi. Cô ấy nói cô ấy sẽ không bao giờ quên tấm thiệp đó.
Bố mẹ bạn thường gọi đó là dạy cho bạn những điều tốt đẹp. Bọn trẻ có thích chuyến đi đó không? Tại sao anh không giới thiệu anh với hai (hoặc ba hoặc nhiều hơn) chúng tôi?
Một tấm bưu thiếp ghi, Luôn nghĩ về bạn (khi tôi biết người gửi không phải như vậy). Hãy cảnh giác! Đừng ngồi vào chỗ của gấu Papa. Bây giờ, mỗi khi nhìn thấy tên Fiona trong cột Người gửi, tự nhiên tôi thấy rùng mình.
Bạn nói chuyện một cách thân thiện. Giống như một phi công đang quan sát bầu trời để chuẩn bị cho những chuyến bay khác, hãy tạo thói quen quan sát những khuôn mặt trong nhóm. Bố mẹ bạn thường gọi đó là dạy cho bạn những điều tốt đẹp.