Để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất trong vương quốc, trước hết phải kể đến công lao của nhà vua Sargon, người nổi tiếng tài giỏi về khả năng trị quốc. - Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng.
Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại: Họ lặp đi lặp lại công việc từ ngày này sang ngày khác, từ năm này qua năm khác. Tôi không muốn chuốc lấy gánh nặng từ người anh rể của tôi.
– Công việc đã giúp ông cháu gặp gỡ với nhiều bạn bè. Vì vậy, nếu giống như lần trước, bà Sira không cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy. Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được.
Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ. Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn. Chính vì nghĩ như thế nên ông đã cố gắng làm việc.
Vài ngày sau vào một buổi chiều, Rodan do dự bước vào cửa hàng của Mathon, một người cho vay vàng, buôn bán nữ trang và các loại vải vóc quý. Thế mà nhìn lại, đắng cay của chúng ta lại nhiều hơn hẳn ngọt bùi. Nhờ Algamish khuyến cáo từ trước nên tôi tiếp tục để dành tiền.
Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. Nếu không có sự khôn ngoan này, vàng sẽ nhanh chóng vuột khỏi tay người sở hữu nó. Bạn phải lấy uy tín, khả năng thu nhập và công việc của người đó để đảm bảo.
Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư. Đêm nay, tôi kể cho các anh nghe về sự khôn ngoan của ông Arkad mà chính Nomasir, con trai của ông ấy, kể cho tôi nghe khi tôi còn là một cậu bé ở Nineveh. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
Nhân sự kiện này, ông Arkad mở một buổi tiệc long trọng, mời nhiều bà con và bạn bè đến dự. Rồi ông nhớ lại lần cuối cùng ông gặp Megiddo. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ.
- Còn đây là một câu chuyện khác. Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được. Khi nói đến tiền bạc, chúng ta thường đề cập đến quy luật trọng trường và nó luôn phổ quát và bất biến trong mọi trường hợp.
Nó sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ tôi cần như trang trại, gia súc, mùa màng… Dabasir cũng không có ý chia sớt với anh chút gì cả, thậm chí cũng không đẩy cho anh một vụn nhỏ bán mì nhỏ, mà để nó rơi xuống sàn nhà. - Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực.