Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch. Hầu hết là những người sống có trước có sau.
Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế. Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.
Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.
Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương. Đã đi một số cây số. Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.
À, à, chúng tớ lại đấu tranh chống lại vì chúng đe dọa tự do của tớ. Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười. Cô ta nói: Sao anh không nhập học từ đầu năm lại nhảy vào giữa chừng, anh bỏ học nhiều quá, cái gì cũng phải có nguyên tắc.
Cái mũi lưỡi trai che sụp bộ mặt. Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa
Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị. Vật chất? Bạn đâu có. Vào ngủ tiếp đi con.
Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường.
Hắn phải lừa phỉnh mình. Đàn ông không hướng tới nó thì chẳng bao giờ đàn bà, trẻ con đỡ khổ. Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.
Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm. Tôi muốn thử những cách khác. Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.