Có nhiều cách khác nhau để có được sự tiến triển dựa trên một ý tưởng, đó là sự chắt lọc phần chính và dựa vào sự khác biệt. … Chúng ta không thể có được sự giải thích tại sao những người thích ăn đồ ngọt lại tăng lên. Những thông tin được đưa ra tự nó hình thành nên một ý tưởng.
Liệu chúng ta có thể làm được điều gì đó từ cơ hội này. Ví dụ, bạn nghĩ về trang số 92, từ số 8 tính từ dưới lên. Trong hệ thống luật pháp Hà Lan không có ban bồi thẩm.
Khi chúng ta đã có một chương trình cụ thể, điều cần thiết phải làm lúc này là làm cho tất cả mọi người tham gia đều nhận biết được chương trình này và có thể tham gia. Thường thì bộ não của chúng ta tư duy theo kểu mong đợi: mọi việc sẽ nhất định xảy ra như vậy. Ngay sau khi họ có một câu trả lời để đối với một vấn đề, họ ngừng suy nghĩ về nó.
…Chúng ta có tăng giá phòng nếu chúng ta thu hút được thêm cách doanh nhân đi du lịch. Có một chuỗi những từ ngữ để diễn tả độ tin cậy của thông tin, từ những từ "luôn đúng" tới những từ như "không bao giờ đúng" là những từ chỉ mức độ chung chung như: "hầu hết", "đôi khi", "thỉnh thoảng". … Đây là một tình huống khác thường.
Do đó, tốt hơn là anh nên sử dụng chiếc mũ trắng một cách thuần tuý và nói: Mặc dầu chiếc mũ vàng là chiếc mũ của những suy nghĩ tích cực, nó cũng yêu cầu người sử dụng chiếc mũ trắng và chiếc mũ đen. Liệu phương án dùng ống dẫn nước đó về thị trấn có là một phương án khả thi?
Tôi thích nghĩ rằng sáng tạo cũng là một phần bình thường và cần thiết trong tư duy của tất cả mọi người. Cuối cùng, mọi người sử dụng chiếc mũ đen để loại bớt những ý kiến còn gây nghi ngờ. Anh Morrison, anh có thể sử dụng chiếc mũ đỏ và nói cho tôi biết quan điểm của anh?
Liệu có cách nào khác để ý tưởng này cũng giúp chúng ta tiết kiệm như vậy? Chúng ta sẽ xem xét bây giờ hay để sau? Tôi có cảm giác rằng bạn đang do dự khi quyết định công việc kinh doanh này. Cũng chính nhờ sự kích động như vậy mà tôi đã phát minh ra khái niệm mới “sự canh chừng khu vực”, tôi đã trình bày điều này chi tiết trong loạt truyện được đăng trên tạp chí Newyork tháng 4 năm 1971.
Cuốn sách này chỉ ra một khái niệm rất giản đơn, giúp chúng ta có thể làm từng việc một. Chúng ta hãy nghĩ tới ánh sáng mặt trời chiếu rọi. … Tôi nghĩ rằng chúng ta cần dừng lại và sử dụng chiếc mũ xanh da trời.
Thường thì mọi người phải ngạc nhiên trước những gì họ thu được khi họ sử dụng chiếc mũ vàng. Bởi vì mỗi thành viên đã lần lượt đội chiếc mũ trắng và đưa ra những thông tin trung lập. Trên thực tế, trong những cuộc thảo luận như vậy không có nhiều việc để làm bởi vì kết quả cuộc thảo luận ta có thể nhận thấy từ trước.
Trong một hệ thống đóng, điều này là có thể. Chiếc mũ xanh lá cây là chiếc mũ của năng lượng. Rõ ràng là mọi người đều biết đến mục đích để tư duy là gì, nhưng mọi người đường như chẳng bao giờ nói ra điều này, ngay cả nói về mục tiêu tổng thể hoặc những mục tiêu trước mắt.