Ông Tarkington phản động lại cách nào khi ông bị "tai nạn ghê gớm nhất ấy?" Ông có nghĩ như vầy không? "Tới số rồi. Những ảnh hưởng của ưu tư tai hại cho tinh thần, cơ thể ra sao? Và tôi đã chết điếng thật, nếu không có sẵm một phương pháp nhất định để giải quyết những nỗi khó khăn.
Dù hay dù dở ta phải gảy cây đờn nhỏ của ta trong dàn nhạc của đời. Quan niệm giáo dục của y sai bét". Phải có một tinh thần và sống một đời vị tha mới được".
Nhưng nếu bạn có lý thì hết thẩy những triết gia và giáo dục gia từ hồi nhân loại có sử tới giờ - Giê Su, Khổng Tử, Thích Ca, Platon, Aristote, Thánh Francois - hẳn lầm lẩn cả rồi. Vậy phương sách thứ nhất để trị ưu phiền là bắt chước William Osler: Nhưng bác sĩ Pratt biết rằng nếu khuyên họ 'trở về và đừng nghĩ đến bệnh nữa" hẳn sẽ chẳng làm cho họ khỏi đau đớn được.
Ông đã kể bốn nguyên nhân chính thường sinh ra chứng nầy. Một trong những nhà bệnh thần kinh danh tiếng nhất ở Anh, ông J. Nếu Tchaikovsky không bị định mạng cướp mất hạnh phúc, nếu ông không gặp phải người vợ đa nghi, hay thù oán, loạn thần kinh có lẽ chẳng bao giờ ông sáng tác được bản nhạc Symphonie pathétique, ngàn năm bất diệt.
Habien ở dưỡng đường Mayo. Kế đó ông ta chỉ cho Vicki Baum và những trẻ khác cách té ra sao, cách nhảy ra sao, vừa luôn miệng dặn: "Nhớ luôn luôn tưởng tượng mình như một sợi bún. Nhưng đến năm 71 tuổi thì bà nghèo khổ - không còn đồng nào hết.
Vậy phải nghỉ ngơi, dưỡng sức để làm những bổn phận quan trọng hơn". Nếu muốn xin được gặp mặt thì nên viết như vầy: Bạn nên nhớ rằng tinh thần ấy có thể làm cho hạnh phúc trong đời bạn tăng lên gấp đôi vì ta chỉ dùng phần nửa những đức tính của ta để làm việc.
Trong những chương trên, tôi đã nói chúng ta nên làm gì khi bị chỉ trích một cách bất công. Ông Stanton đã không chịu thi hành lệnh ấy mà còn la rằng Lincoln phải là thằng điên mới ký cái nghị định khùng như vậy được. "Kẻ nào tìm sự sống trong đời mình thì sẽ mất nó; kẻ nào bỏ đời sống của mình mà theo Ta thì sẽ kiếm thấy sự sống đời đời".
Đừng cho vợ con lãnh tột một lần số tiền bảo hiểm sinh mạng của bạn Đó quả là một châm ngôn quý báu khi ta cần phải đương đầu với những lời chỉ trích vô căn cứ. Vì sao vậy? Vì tôi hăng hái thích thú vô cùng.
Vì không thuê được phòng ngủ, tôi đành thuê phòng trong một ga ra xe hơi. Bức màn âm u bao phủ tôi trọn ba ngày ba đêm, nay đã vén cao lên được một chút. Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố.
Ta sẽ ngủ lúc nào không hay. Cha mẹ lớn tuổi gấp đôi ta nhờ kinh nghiệm, từng trải, tất khôn hơn ta nhiều. Rất ít khi tôi gặp được một bệnh nhân chịu nói: "Tôi đã nghĩ tới lời ông khuyên".