Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió. Cậu ấy có một cái đầu hung đỏ trong rất ngầu. Bí quyết của tôi khi phỏng vấn các khách mời trong chương trình là gì? Thứ nhất, như tôi từng nói, lắng nghe là yếu tố quan trọng hàng đầu.
Tôi nhấn nút hạ tấm kính cửa sổ xe xuống, lập tức anh ta thò đầu vào. Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi. Đầu tiên, rất đơn giản, hãy chú ý những từ ngữ phát ra từ cửa miệng.
Tôi thức dậy, dụi mắt và ngó xung quanh… Ba giây sau, tôi nhảy chồm lên, nói lắp bắp: C… á… i…gì… th… ế… n… à… y…?. Tổng thống cũng là một con người. Nhưng vào buổi tối đến chương trình của tôi thì Jim lại xỉn quắc cần câu.
Sullivan với một giọng nói đều đều và chậm rãi đã làm cho mọi người không biết bao nhiêu lần lấy tay che miệng. Cho dù không sống một mình bạn cũng có thể luyện nói theo cách này. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc.
Khi bạn trình bày một bài diễn văn trước công chúng, sự cô đọng và ngắn gọn sẽ được mọi người hoan nghênh. Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi. Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm.
Anh đã chứng tỏ cho chúng tôi thấy anh thật sự muốn làm công việc này. Vẫn không sao mở miệng được! Việc này cứ lặp đi lặp lại đến ba lần. Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!.
Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên. Tôi nói: :Ông biết hôm qua tôi đã làm gì không, ông Colonel? Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói.
Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt. Vấn đề này nữ biên tập viên một tạp chí nhỏ đã đặt ra với một biên tập viên nam đồng nghiệp. Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi.
Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài. Nhưng sự thật là từ này đã được thừa nhận. Là một trong những ngôi sao nổi tiếng đam mê công việc của mình, Truman còn rất quan tâm đến những sự kiện đang diễn ra lẫn những chuyện trong lịch sử.
Cho tới giờ tôi cũng không nhớ hết hôm đó chúng tôi đã bình luận bao nhiêu sự kiện. Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ. Edward Bennett Williams có phong cách nói mềm mỏng, nhỏ nhẹ và từ tốn.