Sau đó, anh ta dẫn chúng ta đến trước mặt một người lạ mặt và giới thiệu: “Đây là Roger Waterhouse, người mà tôi đã nói với anh đó. Mục đích chính của nó là thay thế các cổng bằng gỗ to lớn và nặng nề vẫn được sử dụng ở các đấu trường từ trước đến thời điểm đó. Nếu không có ai nhấc máy hay đường dây đang bận thì có thể sau đó chúng ta phải gọi lại 116 để xin lại số đó, đúng không? Điều này chứng tỏ trí nhớ tạm thời của chúng ta thật sự diễn ra rất ngắn ngủi.
Bạn vừa mua được một sản phẩm mới, bạn chờ đợi và háo hức được sử dụng nó là một điều dễ hiểu, nhưng nếu bạn đã kiên nhẫn chờ đợi trong một năm thì hãy cố đọc thêm vài chương nữa nhé! Mục đích là tăng cường những cảm giác tội lỗi của chúng ta bằng cách sử dụng các tình huống và sự liên kết liên tưởng. Tất cả quân lính của ông đột ngột mong muốn được ngồi dưới cây táo.
Tôi kể ra câu chuyện này vì nó chứa đựng một bài học – bạn không thể đặt mục tiêu và đạt được nó nếu bạn không thật sự muốn. Chúng ta có hẳn một danh sách các công việc cần làm. Bằng cách này, bạn đã chuyển sang trạng thái học tập không quá gấp gáp vì não đã được đặt vào “chế độ học tập”.
Nếu vậy, chúng ta có thể dùng phương pháp này để nhớ những gì chúng ta muốn nhớ: Sự thích thú làm cho hệ thống bộ nhớ xử lí thông tin dễ dàng hơn. Một lúc nào đó, chúng ta hãy tự nhủ: “Phải chú ý! Chùm chìa khóa nằm ở đây!”
Lý do duy nhất khiến chúng ta có thể ghi nhớ một con số là vì nó hàm chứa một ý nghĩa đặc biệt hoặc có mối liên hệ nào đó với chúng ta. “Tôi sẽ làm gì với tờ giấy này?”, tay lái xe mô tô hỏi một cách láo xược. Năm 1914 là năm bùng nổ cuộc Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Tác phẩm chúng ta biểu diễn tối nay sẽ không có khóa SOL”. Trong Bí mật của một trí nhớ siêu phàm, Eran Katz sẽ hướng dẫn bạn những phương pháp ghi nhớ và bài tập tăng cường trí nhớ đặc biệt, giúp bạn có được sự hiểu biết, kinh nghiệm và niềm tin vào trí nhớ của mình, để từ đó ghi nhớ tất cả những gì bạn muốn. Khi bạn phải nhớ một người nào đó, cách hiệu quả là bạn tìm ra một đặc điểm tiêu biểu của người đó; một đặc điểm đặc biệt, khác thường mà khi gặp lần sau chúng ta có thể nhận ra ngay.
Trước hết, ông bắt gặp một cái cổng và hai cái cột, chúng ta sẽ nhớ đến điều gì về hai cái cột này? Đôi khi chúng ta tưởng rằng có hàng nghìn lý do khiến ta không nhớ nổi. Một vấn đề khác khiến chúng ta khó chịu, đó là phải viết đúng chính tả.
Ông liên tục phải chịu đựng điều này bởi ông không thể nhớ tên những đồng nghiệp thân thiết nhất của mình. Chúng ta có thể tưởng tượng chiếc vòi hoa sen được phủ kín bằng những tấm bản đồ chỉ đường, trên tấm bản đồ, “Texas” được in rõ mồn một. Beth mặc bộ quần áo bẩn thỉu.
Con rô-bốt này được trang trí bằng những viên đá xanh (blue stones) lấp lánh trong bóng tối. Không có một sự thay thế nào cho loài người và mối liên hệ trực tiếp giữa họ. Anh ta nhắc lại tên mình với nụ cười đầy ẩn ý: “Peter Larsson – Hãy coi tôi là một người bạn của anh (Pal).
Tôi đã tự rút ra những kiến thức đó, một kinh nghiệm chủ quan. Đó không chỉ là sự hợp pháp hóa “Đây này, những tay gôn cừ nhất cũng đang sử dụng giày của chúng tôi”. Điều này cũng đúng với trường hợp của các hãng bảo hiểm.