Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào?
- Thì ra chuyện là như vậy. Và tôi tin rằng mình sẽ làm được. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.
Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian.
Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng. Họ không hề biết đó là những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ, ngược lại họ còn hết sức bực bội vì chúng. Nhưng ngay khi Nott chuẩn bị leo lên lưng ngựa thì Sequoia bắt đầu lên tiếng.
Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Nott quyết định đi đến nơi mà anh chắc chắn sẽ tìm được Merlin, đó là vườn thượng uyển của hoàng cung.
Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết: Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này. - Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động.
Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Tiếng kêu ghê rợn phát ra từ con cú của Morgana - mụ phù thủy hắc ám.
Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ. Những quốc gia đã mua bản quyền Good Luck gồm các nước nói tiếng Tây Ban Nha. Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ.
Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận: - Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người. Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần.
- Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây. Chắc cậu không biết lý do tại sao phải không? Lúc đó, một người chú của cha tôi vừa mới qua đời nhưng ông ấy lại không có con cái gì cả. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá.