Mấy năm trước, có lần lên thang máy trong một ngôi nhà chọc trời ở Nữu Ước, tôi thấy người coi thang cụt bàn tay trái. Tới đêm thứ ba, kết quả hoàn toàn như ý muốn của bác sỹ: Y mệt và cơ thể rã rời tới nỗi ngủ say như khúc gỗ. Nhưng hai tuần tôi chỉ ăn bánh và uống nước lạnh.
Không ai bỏ tù hoặc bắn tôi mà sợ. Tới hiệp thứ mười, tuy chưa xỉu, nhưng đứng đã không vững. Người ta càng chỉ trích, ông lại càng công nhiên tỏ ra không cần.
Về sau thất vọng quá, nên trong những bữa tiệc, tôi luôn luôn cố tình xin người bên kể cho nghe những kinh nghiệm, lí tưởng và dự định về tương lai của họ. Chúng tôi trân trọng tặng nó cho hết thảy những bạn đương bị con sâu ưu tư làm cho khổ sở trằn trọc canh khuya, tan nát cõi lòng. Công việc làm máy điện không chạy.
Nhưng tôi không biện vào bảng thống kê một số bảo đảm đáng giá 750. Như nhạc phụ tôi, ông Henry Price chẳng hạn, ông rán sống theo đạo: "kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân" [25] và không thể có một hành động ti tiểu, ích kỷ hoặc bất lương được. "Người chồng sau của tôi là một luật sư bình tĩnh, có óc phân tích, không bao giờ lo lắng.
Sau khi cho cử toạ biết rằng tuổi trung bình của họ là 44 năm, ba tháng, ông nói non một phần ba các vị chỉ huy ấy mắc một trong ba chứng bệnh: đau tim, có ung thư trong bao tử và mạch máu căng quá. Nếu bạn bị chứng mất ngủ, bạn nên mua cuốn sách của bác sĩ Fink, vừa nói trên kia. Có một đôi khi họ đáp: "Tôi chỉ muốn nằm suốt ngày".
Emerson nói: "Suốt ngày ta nghĩ sao thì ta cư xử vậy". Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết. Tôi kể ra đây vài thí dụ:
Mà chính 7 phần trăm đó làm cho tôi cứ mệt nhọc, bực tức mất thời gian. Nhưng tôi rất quantâm tới sự ích lợi của tôn giáo, cũng như quan tâm tới sự ích lợi của điện, nước vậy. Thiệt vậy, nước đó chẳng dùng xay lúa mà cũng chẳng dùng xẻ cây được.
Tôi nổi điên, chống cự lại, sinh ra mất ngủ, khiến đời tôi thành cảnh địa ngục. Ông đáp: "Điều kiện quan trọng nhất để thành công là yêu công việc của mình, như vậy thì tuy làm hàng giờ mà có cảm tưởng mình chỉ giải trí". Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi.
Ông này là giáo sư dạy về thần học ở Đại học đường Edingburgh được nổi danh nhất. Nhưng, sự hiểu biết sẽ hoàn toàn vô hiệu nếu ta không biết hành động đúng theo hiểu biết của ta. Chỗ sữa này chảy mất hết và các trò có thể thấy nó đang chui ra đường mương; bây giờ các trò có dằn vật và bức tóc cũng không thể nào thu lại được một giọt.
Đau đơn quá, ông không chịu nổi. Quá khứ đã chết, đừng cho nó sống lại nữa. Tập quán 3: Khi gặp một vấn đề, nếu có đủ sự kiện giải quyết rồi thì phải giải quyết ngay đi, đừng hẹn tới mai