Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.
Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào… Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài.
Còn chúng có ý nghĩa thì đã đến thời điểm được phổ biến. Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.
Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Và ta bị ức chế liên tục.
Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh. Mất cái giấc mơ đấy.
Tất cả đều không sâu đậm. Buổi sáng, ở đây, bạn chỉ thua mỗi bác. Cháu vẫn không chịu dậy ạ.
Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại. Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày. Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình.
Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu. Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn. Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán.
Tôi nói: Cho con đi bệnh viện. Tôi biết, chỉ vì tôi trông ngứa mắt. Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì.
Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?. Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu. Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn.