Cách duy nhất người đó biết được chính là khi họ có tội. Điều này liên kết bạn về mặt tâm lý. Sợ hãi: “Anh biết không, anh có thể đánh mất tất cả.
Bạn có thể nhận được câu trả lời: “Không, tôi chỉ lấy trộm tài liệu đó do áp lực phải hoàn thành công việc, nhưng tôi chưa bao giờ bán các bí mật làm ăn cả!” Cách duy nhất chứng minh sự vô tội của người đó trước tất cả những lời kết tội giận dữ của bạn là giải thích tại sao người đó lại làm những gì bạn thật sự nghi ngờ anh ta có liên quan. Phải có ít nhất hai người thì một lời nói dối mới có hiệu lực – một người nói dối và một người tin lời nói dối đó. Và để chứng mình lời của mình, gã làm những gì gã phải làm: gã thú nhận, đầy vẻ tự hào.
Câu chuyện của bạn không có thật. Việc này được thực hiện theo cách dưới đây: Dù thế nào thì bạn cũng sẽ không đặt chỗ nữa.
Các chính trị gia nổi tiếng thường trả lời những câu hỏi không bao giờ được hỏi. Bạn cho phép người đó trả lời với sự “lựa chọn dễ dàng nhất. Nhưng anh có chắc không đấy?” Lúc này, bất kỳ thái độ lưỡng lự nào chắc chắn đều là dấu hiệu mắc lỗi bởi vì anh ta sẽ nhanh chóng cố gắng cân nhắc lựa chọn của mình.
Trong cả hai kịch bản này, các cuộc nói chuyện đều tích cực. Bạn cũng có thể kiểm soát được phương thức trả lời. Nếu ăn cắp của ta, ngươi sẽ phải mạo hiểm mạng sống của mình.
Tôi rất vui và tôi biết anh cũng sẽ vui, vì có thể bỏ qua mọi chuyện. Cuốn sách được xuất bản theo hợp đồng chuyển nhượng bản quyền giữa St. Henry còn mang theo một chiếc thùng to có quai xách.
Khi đồng ý với những yêu cầu nhỏ nhoi, bạn biện minh cho hành vi của mình bằng cách tư duy như sau: “Mình thật sự phải lưu tâm đến con người này hoặc mình đã không giúp họ” và “mình thật sự phải quan tâm đến sự nghiệp này hoặc mình đã không làm gì cho nó. Tôi rất vui và tôi biết anh cũng sẽ vui, vì có thể bỏ qua mọi chuyện. Nếu bạn hỏi hàng xóm của mình có đúng là những người ngoài hành tinh đã hạ cánh xuống bãi cỏ trước nhà bà ấy hay không thì bạn đừng trông mong bà ấy trả lời nghiêm túc.
Cậu nghĩ chúng ta sẽ làm sáng tỏ vụ này bằng cách nào?” Tôi biết anh lang thang ngoài phố gần hết đời mình. Nếu người đó đang giấu bàn tay thì đó có thể là nhằm cố gắng che giấu tình trạng run ngoài tầm kiểm soát.
Chỉ những người phi thường mới sẵn lòng nhìn nhận những gì người đó không muốn nhìn, lắng nghe những gì không muốn nghe và tin những gì người đó ao ước sẽ không tồn tại. Vì thế, tôi nhìn thẳng vào gã lưu manh và nói: ‘À, được đấy, tao biết rồi. ” Vì vậy, một khi người khác nói dối bạn, bạn có thể dễ dàng biết được sự thật bằng những kỹ thuật mà bạn vừa học.
Con cáo quỷ quyệt đang đói nên nghĩ ngay ra một kế hoạch để chiếm miếng pho mát của quạ. Người đó đang tìm cách đạt được vài mục đích. Thời lượng của cảm xúc cũng quan trọng: Phản ứng kéo dài hơn trong trường hợp đó là cảm xúc thật.