Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Ông ta là một phù thủy bậc thầy tính tình nghĩ hiệp và rất giỏi các phép thuật cùng với kiến thức uyên bác nên rất được mọi người xa gần nể phục, kính trọng.
Ngươi phải cẩn thận đấy. Vì thế mụ nghĩ ra một kế mới. Nott hầu như chẳng thèm để ý gì tới cảnh tượng kỳ diệu mà anh vừa chứng kiến.
Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta. Ta phải tìm ra ai đó khẳng định với ta rằng cái cây bốn lá may mắn đó sẽ mọc trong khu rừng này - Nott lầm bầm tự nhủ. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng.
Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì? Nó không thể nào mọc được ở đây. Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình.
Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết. Đã lâu lắm rồi mới có người trò chuyện với ông như thể ông vẫn còn là một cậu bé vậy. Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà.
Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa. Phải biết tin vào chính mình. Tiếng kêu ghê rợn phát ra từ con cú của Morgana - mụ phù thủy hắc ám.
" Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó. Vì thế Merlin sẽ thoát chết và sẽ đưa cho ta Cây Bốn Lá thần kỳ. Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ.
Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết: Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân.
Những vấn đề của người khác thường lại là một giải pháp cho chính cháu. Hành trình tới được khu rừng Mê Hoặc quả là một chặng đường rất dài và mệt mỏi. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào.
Cuối cùng nó dẫn anh đến một cái hồ thật rộng. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. Nó cũng giúp nhiều người tìm được người mà họ hằng mơ ước.