Bố nhường khán đài A cho chúng tôi. Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình. Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè.
Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa. Họ biểu trưng cho chính họ. Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ.
Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.
Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó. Rao giảng cũng là chơi. Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.
Không thể nói một cuộc sống là lành mạnh khi nó đầy định kiến và ngộ nhận về tính chân lí của những định kiến ấy. Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết. Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.
Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá. Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.
Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập. Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Em biết tính cháu không thích đến ở nơi lạ.
Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú. Một người đàn bà không đẹp mà đẹp. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.
Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng. Tại sao mọi người lại ngủ được. Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.
Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra? Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.