Xem Tom đã phản ứng ra sao khi còn thanh niên, đây là mô tả của Time trong loạt bài 100 người ảnh hưởng nhất trong thế kỷ XX (7. Không những thế, ông còn trở nên vĩ đại hơn cả cha mình, xét về quy mô. Người chụp ảnh bấm máy.
Thật ra, kẻ trong cuộc mới biết rõ mình đang đi về đâu. (Tom ở trong danh sách các nhà kinh doanh, bên Vì thế, tổ chức của Watson vừa mang tính tư tưởng của cá nhân ông vừa mang dấu ấn kinh doanh của nhà công nghiệp dẫn đường.
Tấm ảnh này ngày nay còn được IBM lưu trữ cho thấy mọi Người Mỹ phải tham gia sâu hơn vào cuộc chiến tranh lớn nhất trong lịch sử loài người. đều giành một phần cho sản xuất phục vụ chiến tranh.
Nhiều cuốn sách, nhiều công trình nghiên cứu đã đào xới sự kiện chính quyền diệt chủng Hitler của Đức Quốc xã trao Huân chương Đại bàng cho Watson tại Đức. Vào mùa đông năm 1914, Watson gõ cửa văn phòng của nhà tư bản danh tiếng Flint, để tìm một công việc. Hàng loạt các nhà máy ở Mỹ vì không còn các hợp đồng từ chiến tranh nên sa thải hàng loạt công nhân.
Một tài liệu thoạt nhìn thấy ít liên quan đến Watson nhưng lại có dính dáng đến câu nói. Thế nhưng, điều bất thường trong sự kiện này là ở chỗ doanh thu của IBM đã giảm đến một nửa. Nhưng thực chất, không hề có nghề kiếm tiền, bởi nghề nào thì cũng kiếm tiền cả.
Ông dùng giấy lớn hoặc bảng và cây viết để giúp khán giả nhìn thấy như cách bây giờ chúng ta dùng phần mềm diễn họa PowerPoint để trình chiếu mỗi khi thuyết trình chuyên nghiệp. Và hơn cả kỹ năng, đó là một thái độ. 000 ống chân không như một bộ chuyển mạch, sử dụng khả năng tắt-mở dòng điện trong một phần giây để mã hóa ngôn ngữ nhị phân trong tính toán.
Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. việc thay đổi tên công ty thành IBM.
Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội. IBM đã bỏ vào đó nửa triệu đôla, bằng một nửa kinh phí xây phòng thí nghiệm. Mười năm sau, đó là nét văn hóa đáng tự hào của IBM.
Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ. của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng.
Sau khi rời trường đại học, Tom vào làm việc cho bộ phận bán hàng của IBM dù ông không thích lắm. Như Business Week đã viết: IBM đã được sinh ra trong bóng tối bóng tối thất bại trong vụ án Watson ở NCR năm ông 39 tuổi đã trở thành người thầy vĩ đại nhưng khắc nghiệt cho ông. Không những thế, ông còn trở nên vĩ đại hơn cả cha mình, xét về quy mô.